Đông Y
CHUYỆN NGƯỜI ĐẦU BẾP THOÁT KIẾP “XE LĂN” NHỜ VÀO TÀI CHỮA BỆNH CỦA THẦY CHƯƠNG
CÂU CHUYỆN THÁNG 4:
CHUYỆN NGƯỜI ĐẦU BẾP THOÁT KIẾP “XE LĂN” NHỜ VÀO TÀI CHỮA BỆNH CỦA THẦY CHƯƠNG
Nhìn anh, tôi không tin anh đã từng là một bệnh nhân gần như cầm chắc sẽ phải ngồi xe lăn, nếu như ngày ấy không gặp được thầy Nguyễn Khắc Chương … Anh T. 45 tuổi (Gia Lâm, Long Biên, Hà Nội) dáng người trẻ trung, hoạt bát như mới ngoài 30 tuổi. Cách đây hơn 2 năm anh là một bệnh nhân thoát vị địa đệm nặng, đến đây không đi được, phải dìu vào, thì hôm nay, anh khỏe mạnh, nhanh nhẹn đưa vợ từ Gia Lâm đến Y Võ Thiên Phúc điều trị. Vợ anh bị thoái hóa đốt sống cổ, tê tay. Anh T. nói, sau khi vợ chồng anh vào bệnh viện chụp chiếu xong thì anh đưa vợ đến thầy điều trị ngay, rút kinh nghiệm trước đây, anh đã mất một thời gian đau đớn và tuyệt vọng mới tìm được đến thầy và may mắn được thầy chữa khỏi. Khi được hỏi câu chuyện của mình, anh đã vui vẻ kể lại một cách tự nhiên, không chút do dự. .
BÊ BÀN SAI TƯ THẾ, THOÁT VỊ ĐĨA ĐỆM… MÀ THÀNH TO CHUYỆN!
“ Tình cờ một ngày giáp tết âm lịch năm 2016, tôi một mình bê cái bàn bị sai tư thế nên khi đặt bàn xuống, tôi thấy nhói đau ở thắt lưng. Sau một tiếng tôi thấy nó bắt đầu đau buốt. Đêm đó tôi không sao ngủ được vì đau, khi trở mình thì cảm thấy như có mũi dao đâm vào đau buốt. Thế là tối ngủ tư thế nào, tỉnh dậy tôi vẫn ở nguyên tư thế đó. Không sao đứng dậy được, phải gượng bò rồi quỳ lên một lúc cho đỡ đau, xong mới từ từ đứng dậy. Gia đình đưa tôi đi vào bệnh viện 108 khám, sau khi chụp chiếu, họ chuẩn đoán là tôi bị thoát vị đĩa đệm L4, L5 rất nặng. Điều trị 1 tuần ở đây không thấy hiệu quả, ngày càng đau nhiều lên. Các bác sĩ cũng nói chữa thế này không thể khỏi mà phải mổ để xếp lại xương, nhưng theo các bác sĩ thì kết quả mổ sẽ chỉ được 50/50, nghĩa là 50% nếu ca mổ không thành công thì tôi sẽ bị liệt. Tôi hoảng hốt, lo lắng, đang khỏe mạnh thế này tự nhiên lại phải mổ, rồi lại có khả năng 50% bị liệt. Hai vợ chồng thống nhất về nhà tìm hướng điều trị khác, may ra ! Thời gian đầu cứ loay hoay tìm mãi, cho đến một ngày… »
NHỜ DUYÊN VỚI THẦY...
« Tình cờ tôi xem được nick Thiên Tuệ của thầy Nguyễn Khắc Chương, thầy vừa dạy võ vừa chữa bệnh cứu người. Đặc biệt tôi đọc được quyển sổ Tri ân của các bệnh nhân mà thầy đăng lên. Những dòng chữ ghi lại cảm nghĩ của các bệnh nhân trong và ngoài nước điều trị tại Y Võ Thiên Phúc, được viết bằng bút mực chân thật, giản dị, khiến tôi say sưa đọc đến gần 1 giờ sáng. Thấy bao nhiêu người bệnh nhân nước ngoài có người cũng bị bệnh như tôi, sau mấy liệu trình họ được thầy chữa trị đã trở lại bình thường, mấy năm rồi cũng không bị lại. Có người còn trở lại Việt Nam thăm thầy, đồng thời đưa cả con sang chữa bệnh. Lòng tôi như mở cờ trong bụng, thầm nghĩ : Đây đúng là người thầy mình cần tìm! Ngay sáng sớm hôm sau tôi nhờ người cháu ruột chở đi đến chỗ thầy ở đường An Dương Vương ».
Anh T. nhớ lại : « Hôm đấy vào khoảng mùng 4 Tết, Y Võ Thiên Phúc chưa làm việc, may mắn cho tôi là khi tôi đến cũng là lúc thầy đến Võ đường xông đất và chúc tết. Thấy tôi trong tình cảnh nặng như vậy, thầy liền xắn tay kiểm tra cho tôi ngay. Thầy động viên tôi cứ yên tâm, thầy sẽ chữa cho khỏi. Thầy cho biết, có nhiều người còn bị liệt, nặng hơn tôi, vẫn được thầy chữa khỏi. Vừa mừng, vừa lo, nhưng với linh cảm, tôi hoàn toàn tin vào những gì thầy nói với cách thể hiện khảng khái, nhiệt tình của con nhà võ và nét mặt nhân hậu của thầy thuốc Nam y.
Buổi đầu tiên điều trị, tôi được thầy nắn lại xương, sau đó châm cứu và đắp thuốc lá tươi. Tôi cảm thấy rất dễ chịu và khâm phục. Khi ấy tôi chưa nằm thẳng được, thầy bảo: « Cứ yên tâm, tôi châm xong là anh duỗi được chân ngay » , Và quả thật, tôi đã duỗi được ngay sau đó. Hôm đầu tiên về, tôi phấn khởi như bắt được vàng, không ngờ thầy chữa tuyệt vời thế. Thầy cho biết, may mắn là tôi đến được sớm, chứ để chậm 1-2 tuần nữa sẽ khó chữa và có khả năng bị liệt.
BỆNH TIẾN TRIỂN TỪNG NGÀY NHƯ CÓ PHÉP MÀU ĐẾN TỪ TÀI NĂNG VÀ LÒNG NHÂN ÁI
«Tôi điều trị ở chỗ thầy Chương một liệu trình 10 ngày đã thấy bệnh tiến triển từng ngày. Trước đó, khi bắt đầu bị bệnh cho đến khi tìm được thầy, tôi đã bị nặng, mông và một chân đã bắt đầu teo đi. Thầy nói, nếu chậm 1 tuần nữa thì anh đã bị liệt. Nhưng cho dù bị liệt tôi vẫn chữa cho được. Và quả như lời thầy nói. Tôi đã đi lại được và mất hẳn cảm giác đau đớn trước đây. Tôi cũng được chứng kiến một trường hợp bà cụ bị liệt được khiêng từ Nghệ An ra đây, mới có mấy ngày đã đi lại được. Không những thế, thấy hoàn cảnh bà khó khăn, thầy còn không lấy tiền mà chữa miễn phí cho bà, cho đến khi bà khỏi.
Tôi điều trị đúng 3 liệu trình (30 ngày) là khỏi, từ ngày đấy tôi không bị đau lại, thỉnh thoảng trái gió trở trời, hơi tê mỏi, tôi lại đạp xe đạp hơn 10 km là thấy khỏi ngay. Tôi vẫn luôn nhớ lời thầy dặn: « Vận động nhẹ nhàng như đạp xe, đu xà, bơi lội. Hàng năm đến đây đắp một đợt thuốc để dưỡng xương khớp ». Lần này, đưa vợ sang đây điều trị thoái hóa đốt sống cổ, tôi cũng kết hợp đắp thuốc luôn cho nó khỏe xương».
Kết thúc câu chuyện, anh T. chia sẻ : « Trước khi tôi đến thầy, tôi cũng đã tìm hiểu về YHCT, nhưng khi đến bệnh viện điều trị ở khoa Đông y, tôi thấy phương pháp ở đó chỉ có châm cứu, xoa bóp bấm huyệt và kéo, chứ người ta không đắp thuốc bằng các loại lá cây tươi như ở chỗ thầy. Mà có thuốc nó mới dẫn vào cơ thể để thông kinh mạch – Thầy đã giải thích cho tôi hiểu như vậy. Khi điều trị, tôi đã hỏi rõ về từng công đoạn điều trị như vì sao phải kéo giãn, châm cứu và đắp thuốc… Thầy đều kiên nhẫn giải thích cặn kẽ cho tôi, khiến cho tôi sau khi điều trị ở thầy cũng đã bắt đầu hiểu được cơ thể và nguyên lý gây bệnh của nó. Tôi tin cách chữa của thầy là có cơ sở và rất khoa học, chính vì thế nó mới hiệu quả như vậy. Thêm một điều cũng không kém phần quan trọng cho quá trình bình phục của bệnh nhân đó là: được điểu trị bởi một thầy thuốc dễ gần, bình dị, tận tình, luôn quan tâm đến người bệnh. Thầy có sự đồng cảm với các bệnh nhân, nên luôn mong muốn chữa trị cho người bệnh sớm đạt kết quả và ít chi phí nhất. Điều này tôi thấy thầy rất khác với nhiều thầy thuốc bây giờ.
...Thỉnh thoảng tôi lại lên thăm thầy, từ ngày đó, tôi đã trở nên thân quen như người nhà và coi Y Võ Thiên Phúc như một điểm tựa khi bản thân và người nhà bị bệnh... »
Hà Nội, ngày 16/4/2019.
Tuệ Tâm
(Ghi lại theo lời kể của bệnh nhân Trần Thế Tuệ, sn 1974, Gia Lâm, HN.)