Đông Y
Y Võ Thiên Phúc và những câu chuyện cảm động (phần 3).
CÂU CHUYỆN TUẦN NÀY (TUẦN 1 THÁNG 9)
Có vô số chuyện Tuệ Tâm đã nghe kể và chứng kiến tại phòng điều trị của Y Võ Thiên phúc ở phố An Dương Vương, Tây Hồ, Hà Nội. MỖI TUẦN MỘT CHUYỆN Tuệ Tâm sẽ chia sẻ cho cả nhà về những câu chuyện có thật xảy ra ở nơi đây. Những câu chuyện giản đơn, nhưng chứa đựng đằng sau đó là giá trị chân lý của Nam y cổ truyền, là trí tuệ và trái tim của người thầy thuốc Việt chân chính.
Nhiều câu chuyện nghe thật đơn giản như câu chuyện mà Tuệ Tâm sắp kể dưới đây, nhưng nếu không gặp đúng thầy, đúng thuốc thì đã thành “to chuyện” và cuộc đời người bệnh không biết sẽ đi đến đâu? Chỉ với những bài thuốc dân gian được đúc kết từ kinh nghiệm quý báu của ông cha ta nhiều đời nay, được những người thầy thuốc có tâm, có đức, đủ tài chia sẻ với người bệnh như chia sẻ với người thân của mình, không chút vụ lợi, toan tính, chỉ với một niềm mong muốn là cứu người.Có lẽ điều này giờ đây không còn nhiều trong làng thuốc Việt.
Người thầy đó cho dù có thể không giàu vật chất, nhưng họ lại giàu lòng nhân ái, giàu kinh nghiệm và tài năng, khiến mọi người mến mộ, nể trọng. Đó chính là người thầy thuốc hạnh phúc nhất và cũng là người mang lại niềm hạnh phúc nhất cho người bệnh khi đã dành sự chân thành, cứu giúp người bệnh qua cơn nguy khó...
NGƯỜI ĐÀN ÔNG “VÔ DỤNG”…TRỞ LẠI BÌNH THƯỜNG SAU HƠN 1 THÁNG NHỜ BÀI THUỐC TRỊ GIÁ 10 NGHÌN ĐỒNG VÀ BÀI TẬP KHÍ CÔNG!
Chiều thứ ba hằng tuần anh T. lại đưa cậu con trai út 11 tuổi của mình đến võ đường Y võ Thiên Phúc học võ. Tuy đã ngoài 50 tuổi nhưng trông anh chỉ như ngoài 40, rắn rỏi, khỏe mạnh… Vừa gặp thầy Chương ở sân, anh T. đã vội lễ phép chào, mặc dù xét về tuổi tác thì hai người sàn sàn tuổi nhau. Thấy thầy còn ngờ ngợ chưa nhận ra, anh T. nhắc lại: “Em là người bệnh mà thầy đã cứu sống cách đây 5 năm đấy ạ! Em đưa cháu M đến đây học võ…”. Lúc này thầy Chương mới nhớ ra… Bởi, rất nhiều bệnh nhân được thầy cứu sống trong gần 20 năm qua, từ khi thầy còn là một cán bộ hành chính ở một đơn vị nhà nước, coi nghề y như nghề “tay trái”. Đến nay, khi đã dành trọn cuộc đời với nghề thuốc Nam chữa bệnh cứu người, với vai trò của một Võ sư, khí công sư và một lương y, thì số lượng bệnh nhân được thầy cứu sống như anh T. cũng không phải là ít nên thầy không nhớ hết. Quan điểm của thầy Chương đơn giản chỉ là “ Biết thì giúp cho người ta thôi”. Nhưng cái sự “biết” đấy của thầy cũng nhiều bác sĩ mơ… mà chưa đạt được.
Trở lại câu chuyện anh T, thấy anh nói với thầy Chương như vậy, tôi tò mò hỏi chuyện thì được anh T vui vẻ chia sẻ như sau:
Anh vốn là một cán bộ ngành an ninh, nay đã nghỉ hưu. Năm 2012 mẹ anh bị cảm đột ngột qua đời. Có lẽ bất ngờ trước mất mát đó, sức khỏe anh T bỗng trở nên suy sụp. Anh T cho biết: “ Nếu như trước đó sức khỏe tôi rất tốt, lúc nào cũng đạt loại A vì do đặc thù công việc và sở thích bản thân, tôi luôn rèn luyện thể lực, chơi thể thao… Chưa bao giờ tôi nghĩ sẽ có ngày mình lại trở thành kẻ vô dụng như vậy. Nằm bên vợ mà tôi như cái xác chết, chân tay đờ đẫn… Không thiết ăn uống gì. Dần người tôi yếu hẳn đi, sức đề kháng không còn nên bao nhiêu bệnh ập đến cùng một lúc. Đi kiểm tra sức khỏe, tôi bị viêm gan B, suy nhược thần kinh, suy nhược cơ thể… Tưởng mình cũng sẽ đi theo mẹ luôn vì hồi đấy tôi không còn chút sức lực nào” – Nói đến đây anh T cười và kể tiếp: “ Nhưng chắc tôi cao số và có quý nhân phù trợ nên được một người quen dẫn tới võ đường Y võ Thiên Phúc gặp thầy Chương.
Nhìn bộ dạng của tôi, sau khi hỏi chuyện và bắt mạch và xem các kết quả xét nghiệm của tôi, thầy thủng thẳng nói: “Hiện tại anh đang bị viêm gan B trong thời hoạt động mạnh, khí huyết suy giảm nặng , suy nhược cơ thể, suy nhược cả thần kinh... nguyên nhân do anh bị sốc, nên cơ địa bị thay đổi đột ngột dẫn đến rối loạn các chức năng trong cơ thể. Tôi sẽ điều chỉnh lại chúng giúp anh”. Thầy bảo tôi, chữa cho anh rất đơn giản, chỉ mất 500 nghìn đồng cho cả đợt học khí công + 10 nghìn đồng tiền thuốc/ngày. 10 nghìn tiền thuốc này là anh tự mua, tôi sẽ kê cho anh 4 loại lá, anh ra hàng lá mua về mà đun nước uống, rồi anh sẽ khỏi” Lúc đó, tôi tưởng thầy nói đùa, vì dù tưởng tượng tôi cũng không thể tin được nó lại đơn giản như vậy.
Nhưng thầy đã không nói chơi. Hơn một tháng áp dụng theo lời thầy chỉ dẫn và chăm chỉ luyện tập khí công, tôi đã hoàn toàn thoát bệnh và phục hồi, khỏe mạnh cho đến bây giờ”. Anh T khẳng định: “Qua thực tế trải nghiệm của mình thì tôi thật sự thấy rằng Nam y cổ truyền của dân tộc mình thật kỳ diệu. Kinh nghiệm chữa bệnh quý báu của các thầy trong việc sử dụng thuốc Nam tuy đơn giản, dễ tìm và rẻ tiền, nhưng hiệu quả và giá trị của nó thì đúng là vô giá. Điều này người bệnh là người cảm nhận được đầy đủ nhất".
Cảm phục và biết ơn thầy, nên anh T đã đưa cậu con trai út thân thiết nhất của anh đến xin thầy cho cháu theo học võ. Và không biết làm cách nào để đền đáp thầy, nên giờ thành thông lệ, cứ rằm hay mùng một anh lại cho vợ mang hoa quả đến thắp hương tại võ đường Y võ Thiên Phúc như một lời tri ân.
Hà Nội, ngày 9/9/2018.
Tuệ Tâm (ghi lại)
_____________________________________________________________________________________________
CÂU CHUYỆN TUẦN 2 THÁNG 9:
MAY HỌC VÕ MÀ TÌM RA …“GIẢI PHÁP” CHỮA Ù TAI
"Tôi uống thuốc ở bệnh viện hơn một tháng mà bệnh không đỡ, tai cứ ù, đầu thì nặng rất khó chịu. Tuần 3 buổi đến học võ, chứng kiến thầy chữa bệnh cho nhiều người bằng phương pháp Nam y cổ truyền nên tôi mới hỏi thầy và kể cho thầy nghe tình trạng của tôi. Nghe xong thầy bảo: Được rồi, tôi sẽ chữa cho anh, chỉ trong 10 ngày là ổn! Lúc đó tôi chưa hẳn tin…Nào ngờ, là thật" - Đó là câu chuyện của bác Nguyễn Văn P. 62 tuổi ở Cổ Nhuế, Từ Liêm Hà Nội – người đang học võ tại Võ đường Y võ Thiên Phúc. Người đàn ông này khiến tôi chú ý bởi ông là người học võ lớn tuổi nhất ở đây.
VỀ HƯU VUI LUYỆN VÕ CÙNG CON TRẺ…
Chuyên cần luyện võ cùng các bạn trẻ chỉ chạc tuổi cháu mình, Ông P. từ ngày nghỉ hưu trộm vía không ốm đau gì vì cách đây 1 năm cơ duyên cho ông biết đến Y võ Thiên Phúc. Ban đầu định đến xin học khí công, nhưng sau thấy các cháu tập võ thích quá nên xin sang học võ. Cứ thế, ông thấy mình như khỏe trẻ ra sau mỗi buổi học võ, sức khỏe ngày càng được cải thiện, người nhanh nhẹn hẳn lên. Nhìn ông không ai nghĩ ông đã đến tuổi nghỉ hưu, nhất là khi nhìn ông say sưa luyện tập các thế quyền cùng các cháu. Ông P. chia sẻ: “ Lúc đầu tôi cũng không nghĩ là lớn tuổi rồi còn luyện tập được võ thuật, nhưng sau bị hấp dẫn bởi các động tác luyện tập, các thế quyền, bài quyền độc đáo ở đây, được thầy và các cháu ở đây khích lệ, động viên tôi đã mạnh dạn chuyển sang học võ…Hóa ra võ thuật cũng rất đời thường, các động tác đều thân thiện và gần gũi với con người, với thiên nhiên. Người chăm chỉ luyện tập sẽ “tu thân” và “dưỡng tâm” rất tốt. Đó là lý do khiến tôi càng hiểu lại say mê luyện tập, không kể mưa, nắng…”
BỖNG MẮC CHỨNG Ù TAI VÀ GIẢI PHÁP “THOÁT Ù” KHÔNG NGỜ!
Từ ngày học võ, ông P. thấy người khỏe khoắn, rắn rỏi hơn, ăn ngon ngủ ngon, không ốm đau gì. “Chỉ duy lần này tư dưng tôi lại mắc chứng ù tai!” - Ông P kể: “Ban đầu tôi đến bệnh viện E khám, họ cho thuốc uống một tuần gồm hai thứ thuốc xịt họng và bổ thần kinh. Không ăn thua gì, ù vẫn hoàn ù. Tôi lại tìm ra bệnh viện Bạch Mai để làm mọi xét nghiệm. Ở đây họ xét nghiệm rất kỹ và kết luận: Hiện tại không viêm, không có chấn thương thực thể và kết luận “nguyên nhân có thể là do tự nhiên!!!” Tôi ngao ngán: xét nghiệm đủ thứ, hiện đại thế mà chẳng tìm được rõ nguyên nhân. Cầm đơn thuốc với đủ loại thuốc bổ não, thần kinh, xương khớp…mà bác sĩ ghi cho, tôi cũng chỉ biết vừa nhận thuốc (có trong BHYT) và vừa mua bên ngoài hết gần 1 triệu tiền thuốc để về uống trong 1 tháng, với hy vọng biết đâu...khỏi bệnh. Thuốc hết, bệnh vẫn còn nguyên…
Tôi đem chuyện này chia sẻ với thầy Chương vì lâu nay đến đây học võ, tôi vẫn chứng khiến thấy thầy chữa bệnh, đặc biệt là các bệnh về xương khớp. Nhiều bệnh nhân đến đây tưởng như liệt, mà sau 1 - 2 tháng điều trị đã khỏi bệnh, đi đứng trở lại. Hầu hết thầy sử dụng các loại thoại thuốc nam vàchâm cứu. thế mà nghe đâu thầy còn chữa cả các bệnh khác rất cũng rất hiệu quả. Tuy nhiên vì thầy không nói ra nên nhiều người đến đây tập khí công hay học võ chỉ biết thầy là một võ sư và khí công sư . Thú thực lúc đầu khi hỏi thầy có chữa được cho tôi chứng ù tai không, thầy bảo chữa được, tôi vẫn còn nửa tin, nửa ngờ…Chỉ định hỏi xem cách chữa bệnh ù tai theo y học cổ truyền thế nào thôi, nào ngờ thầy đã đồng ý chữa cho và chữa khỏi tức thì. Mỗi ngày chỉ châm cứu và về nhà uống thuốc bổ thận âm cho thầy tự bào chế. Có mỗi 1 lọ thuốc và 10 ngày tôi đã thoát khỏi ù tai. Thật tài tình”. “Đúng là may đến đây học võ mà tìm ra “giải pháp” chữa ù tai!!!” – Ông P. cười vui kể lại..
LÝ GIẢI GIẢN DỊ NHƯNG DỄ HIỂU CỦA THẦY THUỐC NAM
Khi được hỏi: “Thầy chữa bằng cách nào mà nhanh thế” và “Tại sao thầy không cần đến các kết quả xét nghiệm lại tài tình tìm ra nguyên nhân và chữa trúng đích?”. Thầy Chương giải thích đơn giản, dễ hiểu: “Không có tổn thương thực thể, không có chấn thương thì tại sao lại có triệu chứng đau, ù tai? Rõ ràng ở loa tai, ốc tai đang bị thiếu máu và nguyên nhân là do bác P đã có tuổi, đốt sống cổ bị thoái hóa gây ách tắc, máu không đưa được lên não, dẫn đến rối loạn tuần hoàn não. Máu ở não không có thì ốc tai, loa tai làm gì có máu mà chẳng gây đau, gây ù? Vậy, nguyên nhân thứ nhất là do thiếu máu não, nguyên nhân thứ hai là do bác có tuổi, thận âm kém gây ù tai. Theo lý luận của y học cổ truyền thì thận khai khiếu ra tai, vì vậy chỉ cần nâng công năng của thận lên và cấp máu lên não là tự hết ù tai thôi, không có gì khó cả!”
Lý luận của thầy thật đơn giản và sát thực. Từ suy luận rất logic và khoa học, thầy đã tìm ra được gốc bệnh và “điểm đúng huyệt” bệnh, nên bệnh ù tai cho ông P. được chữa khỏi chỉ trong “một nốt nhạc”. Trái lại, ở bệnh viện qua bao nhiêu thứ xét nghiệm mà bác sĩ vẫn phải “bó tay” không kết luận được chính xác bệnh, mà chỉ ngờ ngợ…nó là do tự nhiên! Giống như đáng lẽ người đi đường chỉ cần xác định rõ từng tọa độ “tuổi tác - giới tính - tình trạng bệnh…” là có thể lần ngay ra được “điểm đến” thì đây các bác sĩ lại mải đo đạc, ngẫm nghĩ cao siêu để mà “gốc bệnh” ngay trước mắt mình lại không nhìn thấy.
"Không phải tôi tài giỏi gì hay các bác sĩ trong bệnh viện họ không giỏi. Chỉ vì lâu nay họ vẫn quen “lối mòn” nhìn vào triệu chứng bệnh – giống như nhìn “ngọn” bệnh, mà không biết dựa theo quy luật tự nhiên của cơ thể lần xuống “gốc” bệnh.
Nếu nắm vững quy luật tự nhiên, mối liên quan giữa các bộ phận trong cơ thể với nhau, vòng quay sinh học của cơ thể theo thời gian, tuổi tác… thì bất cứ người thầy thuốc nào cũng có thể tìm ra “gốc bệnh”, để từ đó đưa ra giải pháp đúng, giúp bệnh nhân thoát bệnh. Hay chỉ cần hiểu đơn giản, giống như một cánh đồng khi hệ thống tưới tiêu mà bị hỏng hay nguồn nước bị chặn không cung cấp đủ nước, ruộng sẽ bị khô hạn, các cây trồng trên cánh đồng đó sẽ héo úa và chết. Cơ thể chúng ta cũng vậy, nó chỉ phát bệnh hay đau đớn khi các đường huyết mạch trong cơ thể bị ách tắc, không đủ nuối sống các tế bào… Chả thế người xưa đã đúc rút kinh nghiệm: “Thông thì bất thống, thống thì bất thông” (Thông thì không đau, đau thì không thông) là vậy – Thầy Chương chia sẻ.
Hà Nội, 16/9/2018.
Tuệ Tâm.
Còn tiếp: